靖 jìng 海 hǎi 清 qīng 明 míng - - 谢 xiè 与 yǔ 思 sī
靖 jìng 海 hǎi 城 chéng 孤 gū 春 chūn 意 yì 荒 huāng , , 楼 lóu 船 chuán 南 nán 下 xià 水 shuǐ 微 wēi 茫 máng 。 。
天 tiān 风 fēng 忽 hū 动 dòng 蛟 jiāo 螭 chī 怒 nù , , 兵 bīng 气 qì 全 quán 消 xiāo 日 rì 月 yuè 光 guāng 。 。
岂 qǐ 有 yǒu 寒 hán 烟 yān 占 zhàn 令 lìng 节 jié , , 独 dú 怜 lián 尊 zūn 酒 jiǔ 滞 zhì 他 tā 乡 xiāng 。 。
踏 tà 青 qīng 却 què 忆 yì 当 dāng 年 nián 事 shì , , 亸 duǒ 柳 liǔ 繁 fán 苍 cāng 合 hé 断 duàn 肠 cháng 。 。
靖海清明。明代。谢与思。靖海城孤春意荒,楼船南下水微茫。 天风忽动蛟螭怒,兵气全消日月光。 岂有寒烟占令节,独怜尊酒滞他乡。 踏青却忆当年事,亸柳繁苍合断肠。