草 cǎo 亭 tíng 既 jì 成 chéng 招 zhāo 肥 féi 乡 xiāng 窦 dòu 子 zi 声 shēng - - 杨 yáng 奂 huàn
走 zǒu 遍 biàn 江 jiāng 淮 huái 鬓 bìn 未 wèi 华 huá , , 归 guī 来 lái 重 zhòng 对 duì 旧 jiù 生 shēng 涯 yá 。 。
论 lùn 医 yī 不 bù 待 dài 肱 gōng 三 sān 折 zhé , , 作 zuò 赋 fù 曾 céng 闻 wén 手 shǒu 一 yī 叉 chā 。 。
晚 wǎn 岁 suì 萧 xiāo 条 tiáo 嗟 jiē 我 wǒ 老 lǎo , , 春 chūn 风 fēng 摇 yáo 荡 dàng 醉 zuì 谁 shuí 家 jiā ? ?
杀 shā 鸡 jī 为 wéi 黍 shǔ 初 chū 心 xīn 在 zài , , 目 mù 断 duàn 西 xī 云 yún 日 rì 又 yòu 斜 xié 。 。
草亭既成招肥乡窦子声。元代。杨奂。走遍江淮鬓未华,归来重对旧生涯。 论医不待肱三折,作赋曾闻手一叉。 晚岁萧条嗟我老,春风摇荡醉谁家? 杀鸡为黍初心在,目断西云日又斜。