通 tōng 济 jì 桥 qiáo - - 杨 yáng 奂 huàn
五 wǔ 丁 dīng 凿 záo 石 shí 极 jí 坚 jiān 顽 wán , , 陌 mò 上 shàng 行 xíng 人 rén 得 dé 往 wǎng 还 huán 。 。
月 yuè 魄 pò 半 bàn 轮 lún 沈 shěn 水 shuǐ 底 dǐ , , 虹 hóng 腰 yāo 千 qiān 尺 chǐ 驾 jià 云 yún 间 jiān 。 。
郑 zhèng 卿 qīng 车 chē 渡 dù 心 xīn 应 yīng 愧 kuì , , 秦 qín 帝 dì 鞭 biān 驱 qū 血 xuè 尚 shàng 殷 yīn 。 。
为 wèi 问 wèn 长 cháng 江 jiāng 深 shēn 几 jǐ 许 xǔ , , 雪 xuě 风 fēng 吹 chuī 马 mǎ 下 xià 天 tiān 山 shān 。 。
通济桥。元代。杨奂。五丁凿石极坚顽,陌上行人得往还。 月魄半轮沈水底,虹腰千尺驾云间。 郑卿车渡心应愧,秦帝鞭驱血尚殷。 为问长江深几许,雪风吹马下天山。