次 cì 东 dōng 山 shān 韵 yùn 请 qǐng 野 yě 亭 tíng 诸 zhū 公 gōng 出 chū 游 yóu - - 储 chǔ 巏 quán
咫 zhǐ 尺 chǐ 登 dēng 临 lín 且 qiě 此 cǐ 山 shān , , 拟 nǐ 寻 xún 崧 sōng 少 shǎo 访 fǎng 商 shāng 颜 yán 。 。
因 yīn 人 rén 始 shǐ 觉 jué 江 jiāng 山 shān 胜 shèng , , 作 zuò 吏 lì 惟 wéi 便 biàn 岁 suì 月 yuè 闲 xián 。 。
禊 xì 日 rì 尊 zūn 罍 léi 须 xū 纵 zòng 饮 yǐn , , 花 huā 时 shí 车 chē 马 mǎ 欲 yù 忘 wàng 还 hái 。 。
咏 yǒng 归 guī 剩 shèng 有 yǒu 春 chūn 宵 xiāo 兴 xìng , , 正 zhèng 及 jí 高 gāo 城 chéng 月 yuè 半 bàn 环 huán 。 。
次东山韵请野亭诸公出游。明代。储巏。咫尺登临且此山,拟寻崧少访商颜。 因人始觉江山胜,作吏惟便岁月闲。 禊日尊罍须纵饮,花时车马欲忘还。 咏归剩有春宵兴,正及高城月半环。