过 guò 访 fǎng 含 hán 屿 yǔ 上 shàng 人 rén 溪 xī 楼 lóu 有 yǒu 赠 zèng - - 释 shì 古 gǔ 易 yì
一 yī 从 cóng 飞 fēi 锡 xī 到 dào 招 zhāo 提 tí , , 每 měi 试 shì 冬 dōng 泉 quán 拟 nǐ 霅 zhà 溪 xī 。 。
笑 xiào 我 wǒ 得 dé 闲 xián 多 duō 病 bìng 后 hòu , , 感 gǎn 君 jūn 高 gāo 谊 yì 共 gòng 幽 yōu 栖 qī 。 。
道 dào 情 qíng 是 shì 处 chù 甘 gān 寥 liáo 寂 jì , , 诗 shī 思 sī 无 wú 时 shí 不 bù 品 pǐn 题 tí 。 。
山 shān 色 sè 满 mǎn 楼 lóu 相 xiāng 过 guò 近 jìn , , 刺 cì 桐 tóng 花 huā 下 xià 柳 liǔ 桥 qiáo 西 xī 。 。
过访含屿上人溪楼有赠。明代。释古易。一从飞锡到招提,每试冬泉拟霅溪。 笑我得闲多病后,感君高谊共幽栖。 道情是处甘寥寂,诗思无时不品题。 山色满楼相过近,刺桐花下柳桥西。