唐 táng 世 shì 永 yǒng 秋 qiū 捷 jié - - 释 shì 今 jīn 无 wú
相 xiāng 期 qī 真 zhēn 觉 jué 似 shì 能 néng 成 chéng , , 动 dòng 地 dì 朱 zhū 弦 xián 发 fā 妙 miào 声 shēng 。 。
向 xiàng 去 qù 尚 shàng 多 duō 云 yún 外 wài 意 yì , , 从 cóng 今 jīn 难 nán 避 bì 世 shì 间 jiān 名 míng 。 。
昆 kūn 仑 lún 觅 mì 路 lù 天 tiān 河 hé 近 jìn , , 象 xiàng 阙 quē 抡 lún 才 cái 禁 jìn 月 yuè 清 qīng 。 。
我 wǒ 着 zhe 袈 jiā 裟 shā 浑 hún 欲 yù 老 lǎo , , 伫 zhù 君 jūn 麟 lín 阁 gé 护 hù 文 wén 星 xīng 。 。
唐世永秋捷。明代。释今无。相期真觉似能成,动地朱弦发妙声。 向去尚多云外意,从今难避世间名。 昆仑觅路天河近,象阙抡才禁月清。 我着袈裟浑欲老,伫君麟阁护文星。