送 sòng 刘 liú 峡 xiá 石 shí 侍 shì 御 yù 终 zhōng 养 yǎng 归 guī 寿 shòu 春 chūn - - 释 shì 今 jīn 无 wú
官 guān 舟 zhōu 归 guī 去 qù 粤 yuè 江 jiāng 浔 xún , , 北 běi 阙 quē 陈 chén 情 qíng 见 jiàn 此 cǐ 心 xīn 。 。
旅 lǚ 食 shí 久 jiǔ 愁 chóu 清 qīng 橐 tuó 少 shǎo , , 高 gāo 吟 yín 长 zhǎng 忆 yì 旷 kuàng 怀 huái 深 shēn 。 。
岭 lǐng 头 tóu 黄 huáng 叶 yè 当 dāng 秋 qiū 下 xià , , 天 tiān 上 shàng 青 qīng 云 yún 过 guò 眼 yǎn 阴 yīn 。 。
却 què 较 jiào 二 èr 疏 shū 尤 yóu 洒 sǎ 落 luò , , 宗 zōng 人 rén 那 nà 得 de 散 sàn 黄 huáng 金 jīn 。 。
送刘峡石侍御终养归寿春。明代。释今无。官舟归去粤江浔,北阙陈情见此心。 旅食久愁清橐少,高吟长忆旷怀深。 岭头黄叶当秋下,天上青云过眼阴。 却较二疏尤洒落,宗人那得散黄金。