宿 sù 半 bàn 息 xī 轩 xuān 酬 chóu 半 bàn 息 xī 主 zhǔ 人 rén - - 释 shì 今 jīn 无 wú
绳 shéng 床 chuáng 携 xié 得 dé 挂 guà 高 gāo 斋 zhāi , , 却 què 喜 xǐ 幽 yōu 情 qíng 对 duì 妙 miào 才 cái 。 。
水 shuǐ 石 shí 忽 hū 疑 yí 城 chéng 内 nèi 有 yǒu , , 笑 xiào 谈 tán 如 rú 入 rù 镜 jìng 中 zhōng 来 lái 。 。
风 fēng 侵 qīn 碧 bì 树 shù 枝 zhī 频 pín 出 chū , , 雨 yǔ 暗 àn 银 yín 缸 gāng 影 yǐng 或 huò 开 kāi 。 。
才 cái 一 yī 渡 dù 江 jiāng 心 xīn 便 biàn 忆 yì , , 如 rú 波 bō 千 qiān 顷 qǐng 正 zhèng 徘 pái 徊 huái 。 。
宿半息轩酬半息主人。明代。释今无。绳床携得挂高斋,却喜幽情对妙才。 水石忽疑城内有,笑谈如入镜中来。 风侵碧树枝频出,雨暗银缸影或开。 才一渡江心便忆,如波千顷正徘徊。