东 dōng 亭 tíng 留 liú 别 bié - - 释 shì 今 jīn 音 yīn
偶 ǒu 然 rán 离 lí 竹 zhú 院 yuàn , , 经 jīng 月 yuè 在 zài 人 rén 群 qún 。 。
几 jǐ 夕 xī 东 dōng 亭 tíng 上 shàng , , 燃 rán 灯 dēng 过 guò 夜 yè 分 fēn 。 。
雨 yǔ 歇 xiē 长 cháng 春 chūn 草 cǎo , , 窗 chuāng 晴 qíng 见 jiàn 白 bái 云 yún 。 。
悠 yōu 悠 yōu 挈 qiè 瓢 piáo 笠 lì , , 林 lín 下 xià 重 zhòng 期 qī 君 jūn 。 。
东亭留别。明代。释今音。偶然离竹院,经月在人群。 几夕东亭上,燃灯过夜分。 雨歇长春草,窗晴见白云。 悠悠挈瓢笠,林下重期君。