辛 xīn 丑 chǒu 春 chūn 夜 yè 闻 wén 雨 yǔ - - 顾 gù 清 qīng
破 pò 屋 wū 寒 hán 多 duō 怯 qiè 夜 yè 眠 mián , , 骤 zhòu 闻 wén 鸣 míng 雨 yǔ 更 gèng 欣 xīn 然 rán 。 。
已 yǐ 拚 pàn 窗 chuāng 下 xià 琴 qín 书 shū 湿 shī , , 暗 àn 喜 xǐ 庭 tíng 前 qián 草 cǎo 木 mù 鲜 xiān 。 。
檐 yán 溜 liū 不 bù 齐 qí 时 shí 点 diǎn 点 diǎn , , 灯 dēng 花 huā 无 wú 谓 wèi 故 gù 娟 juān 娟 juān 。 。
清 qīng 时 shí 美 měi 景 jǐng 双 shuāng 惆 chóu 怅 chàng , , 卧 wò 听 tīng 淋 lín 浪 làng 百 bǎi 虑 lǜ 煎 jiān 。 。
辛丑春夜闻雨。明代。顾清。破屋寒多怯夜眠,骤闻鸣雨更欣然。 已拚窗下琴书湿,暗喜庭前草木鲜。 檐溜不齐时点点,灯花无谓故娟娟。 清时美景双惆怅,卧听淋浪百虑煎。