红 hóng 梅 méi 纱 shā 帐 zhàng - - 饶 ráo 相 xiāng
十 shí 幅 fú 轻 qīng 绡 xiāo 悬 xuán 卧 wò 榻 tà , , 银 yín 钩 gōu 高 gāo 挂 guà 隔 gé 纤 xiān 尘 chén 。 。
昼 zhòu 掀 xiān 寝 qǐn 客 kè 魂 hún 偏 piān 爽 shuǎng , , 夜 yè 罩 zhào 幽 yōu 人 rén 梦 mèng 不 bù 惊 jīng 。 。
缜 zhěn 密 mì 难 nán 教 jiào 蚊 wén 蚋 ruì 近 jìn , , 玲 líng 珑 lóng 能 néng 逗 dòu 月 yuè 华 huá 明 míng 。 。
谁 shuí 将 jiāng 上 shàng 苑 yuàn 红 hóng 梅 méi 树 shù , , 彩 cǎi 笔 bǐ 描 miáo 来 lái 无 wú 限 xiàn 清 qīng 。 。
红梅纱帐。明代。饶相。十幅轻绡悬卧榻,银钩高挂隔纤尘。 昼掀寝客魂偏爽,夜罩幽人梦不惊。 缜密难教蚊蚋近,玲珑能逗月华明。 谁将上苑红梅树,彩笔描来无限清。