寄 jì 上 shàng 竺 zhú 日 rì 章 zhāng 和 hé 尚 shàng - - 释 shì 妙 miào 声 shēng
年 nián 逾 yú 七 qī 十 shí 叹 tàn 衰 shuāi 翁 wēng , , 足 zú 不 bù 良 liáng 行 xíng 耳 ěr 又 yòu 聋 lóng 。 。
无 wú 复 fù 白 bái 间 jiān 听 tīng 夜 yè 雨 yǔ , , 每 měi 因 yīn 黄 huáng 落 luò 识 shí 秋 qiū 风 fēng 。 。
有 yǒu 时 shí 百 bǎi 步 bù 三 sān 回 huí 坐 zuò , , 何 hé 日 rì 孤 gū 灯 dēng 一 yī 笑 xiào 同 tóng 。 。
想 xiǎng 见 jiàn 朝 cháo 回 huí 多 duō 论 lùn 述 shù , , 天 tiān 花 huā 飞 fēi 落 luò 研 yán 池 chí 中 zhōng 。 。
寄上竺日章和尚。明代。释妙声。年逾七十叹衰翁,足不良行耳又聋。 无复白间听夜雨,每因黄落识秋风。 有时百步三回坐,何日孤灯一笑同。 想见朝回多论述,天花飞落研池中。