发 fā 金 jīn 陵 líng - - 释 shì 妙 miào 声 shēng
大 dà 船 chuán 浮 fú 江 jiāng 江 jiāng 水 shuǐ 清 qīng , , 中 zhōng 流 liú 荡 dàng 桨 jiǎng 鴐 gē 鹅 é 鸣 míng 。 。
楚 chǔ 云 yún 无 wú 情 qíng 自 zì 西 xī 去 qù , , 吴 wú 山 shān 不 bù 断 duàn 来 lái 相 xiāng 迎 yíng 。 。
坐 zuò 依 yī 北 běi 斗 dǒu 近 jìn 人 rén 白 bái , , 卧 wò 见 jiàn 河 hé 汉 hàn 当 dāng 空 kōng 横 héng 。 。
舟 zhōu 中 zhōng 有 yǒu 客 kè 且 qiě 勿 wù 语 yǔ , , 听 tīng 我 wǒ 竹 zhú 枝 zhī 歌 gē 月 yuè 明 míng 。 。
发金陵。明代。释妙声。大船浮江江水清,中流荡桨鴐鹅鸣。 楚云无情自西去,吴山不断来相迎。 坐依北斗近人白,卧见河汉当空横。 舟中有客且勿语,听我竹枝歌月明。