寄 jì 顺 shùn 天 tiān 法 fǎ 主 zhǔ - - 释 shì 函 hán 可 kě
多 duō 年 nián 石 shí 壁 bì 坐 zuò 空 kōng 寥 liáo , , 问 wèn 法 fǎ 归 guī 来 lái 兴 xìng 独 dú 饶 ráo 。 。
砂 shā 碛 qì 声 shēng 传 chuán 金 jīn 殿 diàn 鼓 gǔ , , 海 hǎi 门 mén 波 bō 涌 yǒng 浙 zhè 江 jiāng 潮 cháo 。 。
雨 yǔ 花 huā 忽 hū 向 xiàng 冰 bīng 天 tiān 下 xià , , 鹿 lù 豕 shǐ 何 hé 烦 fán 玉 yù 麈 zhǔ 招 zhāo 。 。
懒 lǎn 慢 màn 无 wú 心 xīn 非 fēi 退 tuì 席 xí , , 深 shēn 山 shān 大 dà 雪 xuě 亦 yì 齐 qí 腰 yāo 。 。
寄顺天法主。明代。释函可。多年石壁坐空寥,问法归来兴独饶。 砂碛声传金殿鼓,海门波涌浙江潮。 雨花忽向冰天下,鹿豕何烦玉麈招。 懒慢无心非退席,深山大雪亦齐腰。