柬 jiǎn 我 wǒ 存 cún - - 释 shì 函 hán 可 kě
几 jǐ 人 rén 风 fēng 雪 xuě 共 gòng 留 liú 连 lián , , 才 cái 过 guò 清 qīng 明 míng 便 biàn 不 bù 然 rán 。 。
最 zuì 苦 kǔ 枕 zhěn 戈 gē 人 rén 已 yǐ 老 lǎo , , 未 wèi 曾 zēng 先 xiān 著 zhe 祖 zǔ 生 shēng 鞭 biān 。 。
柬我存。明代。释函可。几人风雪共留连,才过清明便不然。 最苦枕戈人已老,未曾先著祖生鞭。