往 wǎng 辽 liáo 阳 yáng 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 释 shì 函 hán 可 kě
平 píng 生 shēng 作 zuò 戏 xì 几 jǐ 逢 féng 场 chǎng , , 每 měi 笑 xiào 河 hé 流 liú 尽 jìn 日 rì 忙 máng 。 。
最 zuì 是 shì 云 yún 闲 xián 闲 xián 不 bú 住 zhù , , 又 yòu 随 suí 风 fēng 雪 xuě 过 guò 辽 liáo 阳 yáng 。 。
往辽阳二首 其二。明代。释函可。平生作戏几逢场,每笑河流尽日忙。 最是云闲闲不住,又随风雪过辽阳。