次 cì 韵 yùn 谭 tán 山 shān 人 rén 登 dēng 城 chéng 楼 lóu 寄 jì 怀 huái - - 庞 páng 尚 shàng 鹏 péng
浮 fú 云 yún 散 sàn 尽 jìn 见 jiàn 孤 gū 峰 fēng , , 飒 sà 飒 sà 城 chéng 头 tóu 起 qǐ 暮 mù 风 fēng 。 。
羡 xiàn 尔 ěr 登 dēng 楼 lóu 瞻 zhān 渤 bó 海 hǎi , , 与 yǔ 谁 shuí 骑 qí 鹤 hè 跨 kuà 崆 kōng 峒 tóng 。 。
秋 qiū 深 shēn 古 gǔ 戍 shù 边 biān 声 shēng 急 jí , , 春 chūn 早 zǎo 银 yín 河 hé 斗 dǒu 柄 bǐng 东 dōng 。 。
信 xìn 宿 sù 江 jiāng 村 cūn 谈 tán 往 wǎng 事 shì , , 十 shí 年 nián 踪 zōng 迹 jī 叹 tàn 飞 fēi 鸿 hóng 。 。
次韵谭山人登城楼寄怀。明代。庞尚鹏。浮云散尽见孤峰,飒飒城头起暮风。 羡尔登楼瞻渤海,与谁骑鹤跨崆峒。 秋深古戍边声急,春早银河斗柄东。 信宿江村谈往事,十年踪迹叹飞鸿。