慰 wèi 栖 qī 贤 xián 石 shí 长 zhǎng 老 lǎo 病 bìng 二 èr 首 shǒu - - 释 shì 函 hán 是 shì
荦 luò 荦 luò 堪 kān 谁 shuí 道 dào , , 轩 xuān 渠 qú 为 wèi 尔 ěr 吟 yín 。 。
一 yī 年 nián 愁 chóu 去 qù 路 lù , , 千 qiān 里 lǐ 独 dú 归 guī 心 xīn 。 。
世 shì 故 gù 逢 féng 人 rén 浅 qiǎn , , 肝 gān 肠 cháng 与 yǔ 病 bìng 深 shēn 。 。
且 qiě 将 jiāng 形 xíng 影 yǐng 息 xī , , 高 gāo 卧 wò 锦 jǐn 江 jiāng 岑 cén 。 。
慰栖贤石长老病二首。明代。释函是。荦荦堪谁道,轩渠为尔吟。 一年愁去路,千里独归心。 世故逢人浅,肝肠与病深。 且将形影息,高卧锦江岑。