寄 jì 庞 páng 若 ruò 云 yún 用 yòng 梁 liáng 同 tóng 庵 ān 韵 yùn - - 释 shì 函 hán 是 shì
窗 chuāng 间 jiān 犹 yóu 见 jiàn 数 shù 峰 fēng 青 qīng , , 已 yǐ 报 bào 秋 qiū 归 guī 霜 shuāng 满 mǎn 庭 tíng 。 。
添 tiān 我 wǒ 道 dào 情 qíng 空 kōng 落 luò 落 luò , , 赚 zhuàn 谁 shuí 人 rén 事 shì 独 dú 惺 xīng 惺 xīng 。 。
红 hóng 炉 lú 点 diǎn 亦 yì 欺 qī 残 cán 腊 là , , 万 wàn 派 pài 声 shēng 须 xū 到 dào 巨 jù 溟 míng 。 。
倚 yǐ 石 shí 惯 guàn 知 zhī 寒 hán 瀑 pù 味 wèi , , 乘 chéng 风 fēng 无 wú 限 xiàn 意 yì 泠 líng 泠 líng 。 。
寄庞若云用梁同庵韵。明代。释函是。窗间犹见数峰青,已报秋归霜满庭。 添我道情空落落,赚谁人事独惺惺。 红炉点亦欺残腊,万派声须到巨溟。 倚石惯知寒瀑味,乘风无限意泠泠。