并 bìng 头 tóu 兰 lán 寄 jì 和 hé 阿 ā 字 zì 澹 dàn 归 guī 二 èr 首 shǒu - - 释 shì 函 hán 是 shì
两 liǎng 朵 duǒ 幽 yōu 香 xiāng 一 yī 蒂 dì 开 kāi , , 逢 féng 人 rén 休 xiū 更 gèng 说 shuō 从 cóng 来 lái 。 。
风 fēng 前 qián 泣 qì 露 lù 楚 chǔ 人 rén 思 sī , , 月 yuè 下 xià 听 tīng 猿 yuán 王 wáng 者 zhě 猜 cāi 。 。
独 dú 秀 xiù 何 hé 妨 fáng 同 tóng 众 zhòng 草 cǎo , , 争 zhēng 荣 róng 时 shí 亦 yì 破 pò 荒 huāng 苔 tái 。 。
孤 gū 芳 fāng 尽 jǐn 日 rì 寒 hán 林 lín 里 lǐ , , 肯 kěn 向 xiàng 瑶 yáo 琴 qín 叹 tàn 活 huó 埋 mái 。 。
并头兰寄和阿字澹归二首。明代。释函是。两朵幽香一蒂开,逢人休更说从来。 风前泣露楚人思,月下听猿王者猜。 独秀何妨同众草,争荣时亦破荒苔。 孤芳尽日寒林里,肯向瑶琴叹活埋。