哭 kū 阿 ā 字 zì 无 wú 子 zi 二 èr 首 shǒu - - 释 shì 函 hán 是 shì
法 fǎ 界 jiè 何 hé 曾 céng 有 yǒu 短 duǎn 长 cháng , , 长 cháng 生 shēng 路 lù 上 shàng 见 jiàn 参 shēn 商 shāng 。 。
馀 yú 年 nián 频 pín 送 sòng 春 chūn 花 huā 落 luò , , 掩 yǎn 室 shì 都 dōu 忘 wàng 秋 qiū 叶 yè 黄 huáng 。 。
万 wàn 里 lǐ 寒 hán 空 kōng 人 rén 寂 jì 寂 jì , , 千 qiān 峰 fēng 残 cán 月 yuè 晓 xiǎo 苍 cāng 苍 cāng 。 。
箜 kōng 篌 hóu 妙 miào 指 zhǐ 无 wú 宵 xiāo 昼 zhòu , , 却 què 教 jiào 门 mén 庭 tíng 事 shì 更 gèng 忙 máng 。 。
哭阿字无子二首。明代。释函是。法界何曾有短长,长生路上见参商。 馀年频送春花落,掩室都忘秋叶黄。 万里寒空人寂寂,千峰残月晓苍苍。 箜篌妙指无宵昼,却教门庭事更忙。