登 dēng 拂 fú 水 shuǐ 岩 yán 次 cì 韵 yùn - - 庞 páng 嵩 sōng
青 qīng 山 shān 随 suí 地 dì 托 tuō 幽 yōu 缘 yuán , , 况 kuàng 有 yǒu 登 dēng 山 shān 具 jù 且 qiě 便 biàn 。 。
台 tái 石 shí 雪 xuě 干 gàn 梅 méi 送 sòng 腊 là , , 剑 jiàn 门 mén 烟 yān 暖 nuǎn 草 cǎo 迎 yíng 年 nián 。 。
钟 zhōng 声 shēng 见 jiàn 日 rì 凭 píng 观 guān 海 hǎi , , 玉 yù 屑 xiè 凌 líng 风 fēng 动 dòng 拂 fú 泉 quán 。 。
千 qiān 古 gǔ 断 duàn 碑 bēi 遗 yí 荐 jiàn 福 fú , , 磨 mó 崖 yá 今 jīn 拟 nǐ 为 wèi 谁 shuí 镌 juān 。 。
登拂水岩次韵。明代。庞嵩。青山随地托幽缘,况有登山具且便。 台石雪干梅送腊,剑门烟暖草迎年。 钟声见日凭观海,玉屑凌风动拂泉。 千古断碑遗荐福,磨崖今拟为谁镌。