风 fēng 人 rén 一 yī 绝 jué - - 孔 kǒng 平 píng 仲 zhòng
须 xū 烦 fán 玉 yù 手 shǒu 自 zì 操 cāo 刀 dāo , , 便 biàn 趁 chèn 槐 huái 芽 yá 作 zuò 冷 lěng 淘 táo 。 。
剩 shèng 泼 pō 葱 cōng 油 yóu 抹 mǒ 羊 yáng 肉 ròu , , 不 bù 嫌 xián 潇 xiāo 洒 sǎ 爱 ài 萧 xiāo 骚 sāo 。 。
风人一绝。宋代。孔平仲。须烦玉手自操刀,便趁槐芽作冷淘。 剩泼葱油抹羊肉,不嫌潇洒爱萧骚。