冬 dōng 昼 zhòu 作 zuò - - 孔 kǒng 平 píng 仲 zhòng
霜 shuāng 阴 yīn 收 shōu 欲 yù 尽 jǐn , , 斑 bān 驳 bó 意 yì 初 chū 晴 qíng 。 。
渐 jiàn 喜 xǐ 山 shān 将 jiāng 出 chū , , 只 zhǐ 愁 chóu 云 yún 更 gēng 生 shēng 。 。
鸟 niǎo 窥 kuī 晡 bū 后 hòu 屋 wū , , 鸡 jī 唱 chàng 午 wǔ 间 jiān 城 chéng 。 。
灰 huī 拆 chāi 红 hóng 炉 lú 火 huǒ , , 微 wēi 煎 jiān 傍 bàng 耳 ěr 鸣 míng 。 。
冬昼作。宋代。孔平仲。霜阴收欲尽,斑驳意初晴。 渐喜山将出,只愁云更生。 鸟窥晡后屋,鸡唱午间城。 灰拆红炉火,微煎傍耳鸣。