次 cì 韵 yùn 尹 yǐn 朋 péng 梅 méi 花 huā - - 尤 yóu 袤 mào
江 jiāng 北 běi 江 jiāng 南 nán 天 tiān 未 wèi 春 chūn , , 阳 yáng 和 hé 先 xiān 已 yǐ 到 dào 孤 gū 根 gēn 。 。
斜 xié 枝 zhī 冷 lěng 落 luò 溪 xī 头 tóu 路 lù , , 瘦 shòu 影 yǐng 扶 fú 疏 shū 竹 zhú 外 wài 村 cūn 。 。
水 shuǐ 部 bù 未 wèi 妨 fáng 时 shí 遣 qiǎn 兴 xìng , , 玉 yù 妃 fēi 谁 shuí 复 fù 与 yǔ 招 zhāo 魂 hún 。 。
天 tiān 寒 hán 好 hǎo 伴 bàn 罗 luó 浮 fú 醉 zuì , , 明 míng 月 yuè 清 qīng 风 fēng 许 xǔ 重 zhòng 论 lùn 。 。
次韵尹朋梅花。宋代。尤袤。江北江南天未春,阳和先已到孤根。 斜枝冷落溪头路,瘦影扶疏竹外村。 水部未妨时遣兴,玉妃谁复与招魂。 天寒好伴罗浮醉,明月清风许重论。