和 hé 竹 zhú 元 yuán 珍 zhēn 僧 sēng 舍 shè 牡 mǔ 丹 dān 次 cì 韵 yùn - - 孔 kǒng 武 wǔ 仲 zhòng
知 zhī 到 dào 东 dōng 邻 lín 赏 shǎng 牡 mǔ 丹 dān , , 高 gāo 僧 sēng 防 fáng 客 kè 颇 pō 艰 jiān 难 nán 。 。
鲜 xiān 妍 yán 自 zì 是 shì 天 tiān 花 huā 种 zhǒng , , 僻 pì 静 jìng 应 yīng 无 wú 俗 sú 眼 yǎn 看 kàn 。 。
叶 yè 似 shì 蟠 pán 桃 táo 相 xiāng 隐 yǐn 覆 fù , , 蕊 ruǐ 随 suí 飞 fēi 蝶 dié 渐 jiàn 凋 diāo 残 cán 。 。
新 xīn 诗 shī 清 qīng 苦 kǔ 如 rú 郊 jiāo 岛 dǎo , , 肯 kěn 羡 xiàn 侯 hòu 家 jiā 一 yī 醉 zuì 欢 huān 。 。
和竹元珍僧舍牡丹次韵。宋代。孔武仲。知到东邻赏牡丹,高僧防客颇艰难。 鲜妍自是天花种,僻静应无俗眼看。 叶似蟠桃相隐覆,蕊随飞蝶渐凋残。 新诗清苦如郊岛,肯羡侯家一醉欢。