喜 xǐ 至 zhì 亭 tíng - - 孔 kǒng 武 wǔ 仲 zhòng
岭 lǐng 路 lù 蟠 pán 蟠 pán 石 shí 似 shì 龙 lóng , , 亭 tíng 轩 xuān 更 gèng 在 zài 最 zuì 高 gāo 峰 fēng 。 。
九 jiǔ 江 jiāng 山 shān 水 shuǐ 吾 wú 家 jiā 近 jìn , , 四 sì 祖 zǔ 烟 yān 霞 xiá 晚 wǎn 色 sè 浓 nóng 。 。
吟 yín 兴 xìng 不 bù 惟 wéi 夸 kuā 美 měi 景 jǐng , , 行 xíng 人 rén 当 dāng 为 wèi 破 pò 愁 chóu 容 róng 。 。
前 qián 村 cūn 有 yǒu 酒 jiǔ 青 qīng 帘 lián 远 yuǎn , , 强 qiáng 饮 yǐn 岩 yán 间 jiān 水 shuǐ 一 yī 钟 zhōng 。 。
喜至亭。宋代。孔武仲。岭路蟠蟠石似龙,亭轩更在最高峰。 九江山水吾家近,四祖烟霞晚色浓。 吟兴不惟夸美景,行人当为破愁容。 前村有酒青帘远,强饮岩间水一钟。