宋 sòng 彦 yàn 才 cái 挽 wǎn 词 cí - - 王 wáng 十 shí 朋 péng
德 dé 著 zhe 吾 wú 乡 xiāng 月 yuè 旦 dàn 评 píng , , 丘 qiū 园 yuán 萧 xiāo 散 sàn 傲 ào 虚 xū 名 míng 。 。
袍 páo 虽 suī 不 bù 夺 duó 诗 shī 尤 yóu 好 hǎo , , 秋 qiū 不 bù 曾 céng 悲 bēi 赋 fù 自 zì 清 qīng 。 。
早 zǎo 挂 guà 儒 rú 冠 guān 知 zhī 有 yǒu 命 mìng , , 晚 wǎn 凭 píng 贝 bèi 叶 yè 悟 wù 无 wú 生 shēng 。 。
人 rén 间 jiān 月 yuè 落 luò 天 tiān 池 chí 后 hòu , , 定 dìng 向 xiàng 维 wéi 摩 mó 顶 dǐng 上 shàng 行 xíng 。 。
宋彦才挽词。宋代。王十朋。德著吾乡月旦评,丘园萧散傲虚名。 袍虽不夺诗尤好,秋不曾悲赋自清。 早挂儒冠知有命,晚凭贝叶悟无生。 人间月落天池后,定向维摩顶上行。