卧 wò 龙 lóng 山 shān 有 yǒu 武 wǔ 侯 hòu 新 xīn 祠 cí 再 zài 用 yòng 前 qián 韵 yùn - - 王 wáng 十 shí 朋 péng
山 shān 藏 cáng 古 gǔ 寺 sì 柏 bǎi 青 qīng 青 qīng , , 地 dì 重 zhòng 端 duān 因 yīn 蜀 shǔ 相 xiàng 登 dēng 。 。
沙 shā 上 shàng 不 bù 闻 wén 江 jiāng 转 zhuǎn 石 shí , , 人 rén 间 jiān 几 jǐ 见 jiàn 谷 gǔ 为 wèi 陵 líng 。 。
龙 lóng 蛇 shé 树 shù 影 yǐng 摇 yáo 千 qiān 尺 chǐ , , 玉 yù 雪 xuě 花 huā 枝 zhī 吐 tǔ 万 wàn 层 céng 。 。
堪 kān 叹 tàn 草 cǎo 庐 lú 谁 shuí 复 fù 顾 gù , , 凄 qī 然 rán 香 xiāng 火 huǒ 却 què 依 yī 僧 sēng 。 。
卧龙山有武侯新祠再用前韵。宋代。王十朋。山藏古寺柏青青,地重端因蜀相登。 沙上不闻江转石,人间几见谷为陵。 龙蛇树影摇千尺,玉雪花枝吐万层。 堪叹草庐谁复顾,凄然香火却依僧。