登 dēng 黄 huáng 鹤 hè 楼 lóu - - 刘 liú 鉴 jiàn
西 xī 风 fēng 吹 chuī 我 wǒ 登 dēng 黄 huáng 鹤 hè , , 白 bái 云 yún 半 bàn 在 zài 阑 lán 干 gān 角 jiǎo 。 。
题 tí 诗 shī 不 bú 见 jiàn 旧 jiù 时 shí 人 rén , , 惟 wéi 见 jiàn 青 qīng 山 shān 俯 fǔ 城 chéng 郭 guō 。 。
萋 qī 萋 qī 芳 fāng 草 cǎo 鹦 yīng 鹉 wǔ 洲 zhōu , , 江 jiāng 水 shuǐ 衮 gǔn 衮 gǔn 来 lái 无 wú 休 xiū 。 。
岁 suì 月 yuè 俯 fǔ 仰 yǎng 成 chéng 春 chūn 秋 qiū , , 古 gǔ 人 rén 今 jīn 人 rén 无 wú 限 xiàn 愁 chóu 。 。
登黄鹤楼。元代。刘鉴。西风吹我登黄鹤,白云半在阑干角。 题诗不见旧时人,惟见青山俯城郭。 萋萋芳草鹦鹉洲,江水衮衮来无休。 岁月俯仰成春秋,古人今人无限愁。