清 qīng 音 yīn 亭 tíng - - 王 wáng 庭 tíng 圭 guī
亭 tíng 枕 zhěn 秋 qiū 山 shān 窟 kū , , 山 shān 明 míng 水 shuǐ 共 gòng 清 qīng 。 。
空 kōng 林 lín 生 shēng 逸 yì 响 xiǎng , , 飞 fēi 溜 liū 落 luò 寒 hán 泓 hóng 。 。
谁 shuí 识 shí 高 gāo 深 shēn 意 yì , , 初 chū 无 wú 世 shì 俗 sú 情 qíng 。 。
何 hé 当 dāng 携 xié 韵 yùn 磬 qìng , , 泻 xiè 此 cǐ 澹 dàn 无 wú 声 shēng 。 。
清音亭。宋代。王庭圭。亭枕秋山窟,山明水共清。 空林生逸响,飞溜落寒泓。 谁识高深意,初无世俗情。 何当携韵磬,泻此澹无声。