和 hé 踏 tà 青 qīng - - 王 wáng 安 ān 礼 lǐ
踏 tà 青 qīng 争 zhēng 惜 xī 赏 shǎng 春 chūn 葩 pā , , 尽 jǐn 日 rì 无 wú 辞 cí 到 dào 月 yuè 华 huá 。 。
金 jīn 谷 gǔ 正 zhèng 宜 yí 开 kāi 锦 jǐn 帐 zhàng , , 曲 qǔ 江 jiāng 翻 fān 想 xiǎng 映 yìng 毡 zhān 车 chē 。 。
侠 xiá 卿 qīng 酝 yùn 藉 jí 歌 gē 飞 fēi 雪 xuě , , 游 yóu 女 nǚ 娉 pīng 婷 tíng 脸 liǎn 夺 duó 花 huā 。 。
更 gèng 咏 yǒng 汉 hàn 宫 gōng 传 chuán 蜡 là 烛 zhú , , 青 qīng 烟 yān 散 sàn 入 rù 五 wǔ 侯 hòu 家 jiā 。 。
和踏青。宋代。王安礼。踏青争惜赏春葩,尽日无辞到月华。 金谷正宜开锦帐,曲江翻想映毡车。 侠卿酝藉歌飞雪,游女娉婷脸夺花。 更咏汉宫传蜡烛,青烟散入五侯家。