和 hé 无 wú 适 shì 四 sì 时 shí 赋 fù 雪 xuě 梅 méi - - 王 wáng 柏 bǎi
寄 jì 言 yán 青 qīng 女 nǚ 莫 mò 来 lái 宾 bīn , , 闻 wén 道 dào 长 cháng 安 ān 冻 dòng 杀 shā 人 rén 。 。
应 yīng 瑞 ruì 丰 fēng 年 nián 占 zhàn 尚 shàng 远 yuǎn , , 忧 yōu 时 shí 君 jūn 子 zǐ 虑 lǜ 方 fāng 新 xīn 。 。
幸 xìng 闻 wén 北 běi 境 jìng 无 wú 他 tā 警 jǐng , , 更 gèng 喜 xǐ 东 dōng 皇 huáng 已 yǐ 问 wèn 津 jīn 。 。
有 yǒu 客 kè 方 fāng 携 xié 诗 shī 到 dào 手 shǒu , , 天 tiān 才 cái 端 duān 的 dì 是 shì 祥 xiáng 麟 lín 。 。
和无适四时赋雪梅。宋代。王柏。寄言青女莫来宾,闻道长安冻杀人。 应瑞丰年占尚远,忧时君子虑方新。 幸闻北境无他警,更喜东皇已问津。 有客方携诗到手,天才端的是祥麟。