寄 jì 题 tí 胡 hú 子 zǐ 升 shēng 读 dú 易 yì 亭 tíng 韵 yùn - - 王 wáng 柏 bǎi
梅 méi 花 huā 亭 tíng 外 wài 倚 yǐ 霜 shuāng 晴 qíng , , 读 dú 易 yì 亭 tíng 中 zhōng 一 yī 老 lǎo 成 chéng 。 。
亭 tíng 在 zài 道 dào 旁 páng 还 hái 有 yǒu 意 yì , , 几 jǐ 多 duō 行 xíng 客 kè 想 xiǎng 风 fēng 声 shēng 。 。
寄题胡子升读易亭韵。宋代。王柏。梅花亭外倚霜晴,读易亭中一老成。 亭在道旁还有意,几多行客想风声。