春 chūn 城 chéng 望 wàng 湖 hú - - 王 wáng 令 lìng
春 chūn 城 chéng 绿 lǜ 野 yě 郁 yù 相 xiāng 望 wàng , , 闲 xián 客 kè 闲 xián 来 lái 兴 xìng 自 zì 长 zhǎng 。 。
不 bú 见 jiàn 暮 mù 云 yún 成 chéng 宿 sù 雨 yǔ , , 空 kōng 看 kàn 芳 fāng 草 cǎo 到 dào 斜 xié 阳 yáng 。 。
花 huā 生 shēng 恶 è 土 tǔ 终 zhōng 成 chéng 笑 xiào , , 兰 lán 不 bù 逢 féng 人 rén 自 zì 信 xìn 香 xiāng 。 。
虽 suī 有 yǒu 尘 chén 缨 yīng 无 wú 处 chǔ 濯 zhuó , , 坐 zuò 观 guān 渔 yú 者 zhě 满 mǎn 沧 cāng 浪 láng 。 。
春城望湖。宋代。王令。春城绿野郁相望,闲客闲来兴自长。 不见暮云成宿雨,空看芳草到斜阳。 花生恶土终成笑,兰不逢人自信香。 虽有尘缨无处濯,坐观渔者满沧浪。