寄 jì 九 jiǔ 峰 fēng 觉 jué 老 lǎo 时 shí 自 zì 因 yīn 胜 shèng 退 tuì 居 jū - - 王 wáng 铚 zhì
京 jīng 江 jiāng 别 bié 我 wǒ 正 zhèng 坚 jiān 冰 bīng , , 拂 fú 袖 xiù 归 guī 来 lái 道 dào 更 gèng 增 zēng 。 。
又 yòu 见 jiàn 岭 lǐng 梅 méi 来 lái 驿 yì 使 shǐ , , 懒 lǎn 将 jiāng 庭 tíng 柏 bǎi 对 duì 谈 tán 僧 sēng 。 。
半 bàn 廊 láng 冷 lěng 月 yuè 溪 xī 山 shān 雾 wù , , 一 yī 炷 zhù 幽 yōu 香 xiāng 殿 diàn 阁 gé 灯 dēng 。 。
此 cǐ 亦 yì 世 shì 间 jiān 愁 chóu 绝 jué 处 chù , , 岭 lǐng 猿 yuán 岁 suì 晚 wǎn 哭 kū 寒 hán 藤 téng 。 。
寄九峰觉老时自因胜退居。宋代。王铚。京江别我正坚冰,拂袖归来道更增。 又见岭梅来驿使,懒将庭柏对谈僧。 半廊冷月溪山雾,一炷幽香殿阁灯。 此亦世间愁绝处,岭猿岁晚哭寒藤。