和 hé 谢 xiè 方 fāng 智 zhì 善 shàn - - 王 wáng 洋 yáng
潇 xiāo 湘 xiāng 十 shí 亩 mǔ 弄 nòng 柔 róu 猗 yī , , 独 dú 染 rǎn 啼 tí 斑 bān 事 shì 已 yǐ 奇 qí 。 。
但 dàn 爱 ài 波 bō 声 shēng 鸣 míng 荦 luò 确 què , , 不 bù 须 xū 蝇 yíng 翅 chì 避 bì 琉 liú 璃 lí 。 。
莫 mò 疑 yí 山 shān 路 lù 崎 qí 岖 qū 险 xiǎn , , 解 jiě 脱 tuō 绳 shéng 桥 qiáo 性 xìng 命 mìng 危 wēi 。 。
惭 cán 愧 kuì 平 píng 生 shēng 竹 zhú 上 shàng 座 zuò , , 得 dé 相 xiāng 随 suí 处 chù 每 měi 相 xiāng 持 chí 。 。
和谢方智善。宋代。王洋。潇湘十亩弄柔猗,独染啼斑事已奇。 但爱波声鸣荦确,不须蝇翅避琉璃。 莫疑山路崎岖险,解脱绳桥性命危。 惭愧平生竹上座,得相随处每相持。