和 hé 陈 chén 长 zhǎng 卿 qīng 赋 fù 芭 bā 蕉 jiāo 二 èr 首 shǒu - - 王 wáng 洋 yáng
落 luò 落 luò 虚 xū 怀 huái 好 hǎo 自 zì 珍 zhēn , , 一 yī 番 fān 舒 shū 展 zhǎn 一 yī 番 fān 新 xīn 。 。
摇 yáo 风 fēng 卷 juǎn 起 qǐ 窗 chuāng 铺 pù 月 yuè , , 滴 dī 雨 yǔ 惊 jīng 回 huí 梦 mèng 怆 chuàng 神 shén 。 。
荔 lì 子 zi 丹 dān 时 shí 陪 péi 献 xiàn 豆 dòu , , 丁 dīng 香 xiāng 结 jié 处 chù 共 gòng 愁 chóu 尘 chén 。 。
本 běn 无 wú 颜 yán 色 sè 争 zhēng 韶 sháo 艳 yàn , , 野 yě 老 lǎo 由 yóu 来 lái 不 bù 怨 yuàn 春 chūn 。 。
和陈长卿赋芭蕉二首。宋代。王洋。落落虚怀好自珍,一番舒展一番新。 摇风卷起窗铺月,滴雨惊回梦怆神。 荔子丹时陪献豆,丁香结处共愁尘。 本无颜色争韶艳,野老由来不怨春。