和 hé 所 suǒ 盘 pán 阑 lán 字 zì 韵 yùn - - 丘 qiū 葵 kuí
遥 yáo 想 xiǎng 山 shān 斋 zhāi 客 kè 梦 mèng 阑 lán , , 朔 shuò 风 fēng 吹 chuī 鬓 bìn 怯 qiè 栏 lán 干 gàn 。 。
黄 huáng 花 huā 句 jù 里 lǐ 空 kōng 相 xiāng 忆 yì , , 青 qīng 镜 jìng 朝 zhāo 来 lái 独 dú 自 zì 看 kàn 。 。
绝 jué 似 shì 东 dōng 坡 pō 来 lái 海 hǎi 上 shàng , , 胜 shèng 犹 yóu 贾 jiǎ 岛 dǎo 渡 dù 桑 sāng 干 gān 。 。
木 mù 奴 nú 千 qiān 树 shù 何 hé 须 xū 问 wèn , , 怀 huái 抱 bào 时 shí 因 yīn 骥 jì 子 zi 宽 kuān 。 。
和所盘阑字韵。宋代。丘葵。遥想山斋客梦阑,朔风吹鬓怯栏干。 黄花句里空相忆,青镜朝来独自看。 绝似东坡来海上,胜犹贾岛渡桑干。 木奴千树何须问,怀抱时因骥子宽。