北 běi 山 shān 闻 wén 钟 zhōng 亭 tíng - - 丘 qiū 葵 kuí
晓 xiǎo 来 lái 草 cǎo 木 mù 自 zì 澄 chéng 鲜 xiān , , 不 bú 到 dào 山 shān 中 zhōng 又 yòu 五 wǔ 年 nián 。 。
惆 chóu 怅 chàng 闻 wén 钟 zhōng 人 rén 不 bú 见 jiàn , , 空 kōng 馀 yú 古 gǔ 木 mù 锁 suǒ 寒 hán 烟 yān 。 。
北山闻钟亭。宋代。丘葵。晓来草木自澄鲜,不到山中又五年。 惆怅闻钟人不见,空馀古木锁寒烟。