旅 lǚ 中 zhōng 有 yǒu 感 gǎn - - 王 wáng 奇 qí
泽 zé 国 guó 来 lái 游 yóu 岂 qǐ 厌 yàn 重 zhòng , , 羁 jī 孤 gū 怀 huái 感 gǎn 自 zì 无 wú 穷 qióng 。 。
雁 yàn 声 shēng 不 bú 到 dào 歌 gē 楼 lóu 上 shàng , , 秋 qiū 色 sè 偏 piān 欺 qī 客 kè 路 lù 中 zhōng 。 。
宿 sù 寺 sì 梦 mèng 回 huí 莲 lián 叶 yè 雨 yǔ , , 渡 dù 江 jiāng 衣 yī 冷 lěng 荻 dí 花 huā 风 fēng 。 。
谁 shuí 怜 lián 未 wèi 得 dé 青 qīng 云 yún 志 zhì , , 琴 qín 剑 jiàn 年 nián 年 nián 西 xī 复 fù 东 dōng 。 。
旅中有感。宋代。王奇。泽国来游岂厌重,羁孤怀感自无穷。 雁声不到歌楼上,秋色偏欺客路中。 宿寺梦回莲叶雨,渡江衣冷荻花风。 谁怜未得青云志,琴剑年年西复东。