登 dēng 横 héng 山 shān 绝 jué 顶 dǐng - - 王 wáng 又 yòu 旦 dàn
山 shān 穷 qióng 得 dé 平 píng 野 yě , , 绝 jué 顶 dǐng 散 sàn 牛 niú 羊 yáng 。 。
垂 chuí 柿 shì 低 dī 含 hán 雨 yǔ , , 高 gāo 榆 yú 迥 jiǒng 受 shòu 霜 shuāng 。 。
举 jǔ 头 tóu 空 kōng 碧 bì 落 luò , , 四 sì 面 miàn 尽 jǐn 青 qīng 苍 cāng 。 。
觱 bì 篥 lì 吹 chuī 何 hé 处 chǔ , , 西 xī 风 fēng 入 rù 夏 xià 阳 yáng 。 。
登横山绝顶。清代。王又旦。山穷得平野,绝顶散牛羊。 垂柿低含雨,高榆迥受霜。 举头空碧落,四面尽青苍。 觱篥吹何处,西风入夏阳。