雨 yǔ 中 zhōng 花 huā 风 fēng 情 qíng - - 王 wáng 士 shì 禛 zhēn
料 liào 峭 qiào 东 dōng 风 fēng 吹 chuī 细 xì 雨 yǔ 。 。
作 zuò 使 shǐ 得 de 、 chūn 春 chóu 愁 wú 无 zhǔ 主 。 。
昨 zuó 日 rì 清 qīng 明 míng 。 。
今 jīn 朝 zhāo 百 bǎi 五 wǔ , , 渐 jiàn 渐 jiàn 春 chūn 光 guāng 去 qù 。 。
巨 jù 胜 shèng 花 huā 前 qián 曾 céng 记 jì 遇 yù 。 。
难 nán 忘 wàng 却 què 、 bì 碧 táo 桃 qiān 千 shù 树 。 。
拥 yōng 髻 jì 灯 dēng 前 qián , , 偷 tōu 香 xiāng 被 bèi 底 dǐ , , 一 yī 一 yī 销 xiāo 魂 hún 语 yǔ 。 。
雨中花 风情。清代。王士禛。料峭东风吹细雨。 作使得、春愁无主。 昨日清明。 今朝百五,渐渐春光去。 巨胜花前曾记遇。 难忘却、碧桃千树。 拥髻灯前,偷香被底,一一销魂语。