冬 dōng 日 rì 其 qí 一 yī - - 田 tián 雯 wén
膏 gāo 肓 huāng 有 yǒu 物 wù 苦 kǔ 相 xiāng 攻 gōng , , 凭 píng 借 jiè 参 cān 苓 líng 与 yǔ 术 shù 芑 qǐ 。 。
冷 lěng 热 rè 那 nà 能 néng 驱 qū 疟 nüè 鬼 guǐ , , 文 wén 章 zhāng 谁 shuí 可 kě 愈 yù 头 tóu 风 fēng 。 。
闭 bì 门 mén 谢 xiè 客 kè 宜 yí 冬 dōng 日 rì , , 拥 yōng 被 bèi 贪 tān 眠 mián 是 shì 老 lǎo 翁 wēng 。 。
乍 zhà 放 fàng 梅 méi 花 huā 天 tiān 欲 yù 雪 xuě , , 烧 shāo 残 cán 榾 gǔ 柮 duò 地 dì 炉 lú 红 hóng 。 。
冬日其一。清代。田雯。膏肓有物苦相攻,凭借参苓与术芑。 冷热那能驱疟鬼,文章谁可愈头风。 闭门谢客宜冬日,拥被贪眠是老翁。 乍放梅花天欲雪,烧残榾柮地炉红。