红 hóng 情 qíng - - 何 hé 佩 pèi 芬 fēn
芳 fāng 心 xīn 一 yī 片 piàn 总 zǒng 难 nán 知 zhī , , 白 bái 白 bái 朱 zhū 朱 zhū 更 gèng 系 xì 思 sī 。 。
杨 yáng 柳 liǔ 浓 nóng 添 tiān 今 jīn 日 rì 恨 hèn , , 桃 táo 花 huā 瘦 shòu 减 jiǎn 去 qù 年 nián 姿 zī 。 。
蜂 fēng 酣 hān 繁 fán 艳 yàn 迷 mí 香 xiāng 国 guó , , 蝶 dié 恋 liàn 馀 yú 妍 yán 绕 rào 玉 yù 墀 chí 。 。
底 dǐ 事 shì 夕 xī 阳 yáng 倍 bèi 惆 chóu 怅 chàng , , 韶 sháo 光 guāng 又 yòu 到 dào 送 sòng 春 chūn 时 shí 。 。
红情。清代。何佩芬。芳心一片总难知,白白朱朱更系思。 杨柳浓添今日恨,桃花瘦减去年姿。 蜂酣繁艳迷香国,蝶恋馀妍绕玉墀。 底事夕阳倍惆怅,韶光又到送春时。