题 tí 章 zhāng 心 xīn 斋 zhāi 乡 xiāng 先 xiān 辈 bèi 墨 mò 稼 jià 庐 lú 遗 yí 稿 gǎo - - 吴 wú 妍 yán 因 yīn
常 cháng 侍 shì 成 chéng 名 míng 不 bù 算 suàn 迟 chí , , 堂 táng 堂 táng 终 zhōng 自 zì 树 shù 雄 xióng 师 shī 。 。
才 cái 如 rú 丽 lì 质 zhì 天 tiān 难 nán 弃 qì , , 老 lǎo 以 yǐ 诗 shī 鸣 míng 志 zhì 可 kě 悲 bēi 。 。
六 liù 十 shí 年 nián 残 cán 犹 yóu 作 zuò 客 kè , , 百 bǎi 千 qiān 言 yán 富 fù 只 zhǐ 忧 yōu 时 shí 。 。
杞 qǐ 人 rén 我 wǒ 亦 yì 心 xīn 多 duō 甚 shén , , 怕 pà 听 tīng 江 jiāng 关 guān 庾 yǔ 信 xìn 辞 cí 。 。
题章心斋乡先辈墨稼庐遗稿。清代。吴妍因。常侍成名不算迟,堂堂终自树雄师。 才如丽质天难弃,老以诗鸣志可悲。 六十年残犹作客,百千言富只忧时。 杞人我亦心多甚,怕听江关庾信辞。