遥 yáo 知 zhī - - 吴 wú 妍 yán 因 yīn
遥 yáo 知 zhī 绛 jiàng 帻 zé 唱 chàng 残 cán 更 gèng , , 二 èr 老 lǎo 惺 xīng 忪 sōng 念 niàn 远 yuǎn 征 zhēng 。 。
田 tián 宅 zhái 欲 yù 教 jiào 维 wéi 故 gù 业 yè , , 岁 suì 时 shí 屡 lǚ 为 wèi 计 jì 归 guī 程 chéng 。 。
身 shēn 皆 jiē 是 shì 病 bìng 犹 yóu 勤 qín 事 shì , , 儿 ér 各 gè 成 chéng 家 jiā 尚 shàng 力 lì 耕 gēng 。 。
寸 cùn 草 cǎo 春 chūn 晖 huī 何 hé 日 rì 报 bào , , 无 wú 能 néng 深 shēn 悔 huǐ 作 zuò 书 shū 生 shēng 。 。
遥知。清代。吴妍因。遥知绛帻唱残更,二老惺忪念远征。 田宅欲教维故业,岁时屡为计归程。 身皆是病犹勤事,儿各成家尚力耕。 寸草春晖何日报,无能深悔作书生。