夜 yè 坐 zuò 赠 zèng 秀 xiù 才 cái - - 萨 sà 都 dōu 剌 lá
青 qīng 原 yuán 故 gù 人 rén 贫 pín 且 qiě 穷 qióng , , 燕 yān 山 shān 野 yě 客 kè 疲 pí 且 qiě 聋 lóng 。 。
拥 yōng 炉 lú 不 bù 觉 jué 残 cán 火 huǒ 白 bái , , 开 kāi 窗 chuāng 忽 hū 见 jiàn 月 yuè 明 míng 东 dōng 。 。
乃 nǎi 知 zhī 清 qīng 景 jǐng 不 bù 可 kě 得 de , , 得 de 诗 shī 一 yī 笑 xiào 衰 shuāi 颜 yán 红 hóng 。 。
夜 yè 深 shēn 吹 chuī 烛 zhú 且 qiě 睡 shuì 去 qù , , 楼 lóu 外 wài 落 luò 雁 yàn 呼 hū 霜 shuāng 风 fēng 。 。
夜坐赠秀才。元代。萨都剌。青原故人贫且穷,燕山野客疲且聋。 拥炉不觉残火白,开窗忽见月明东。 乃知清景不可得,得诗一笑衰颜红。 夜深吹烛且睡去,楼外落雁呼霜风。