春 chūn 游 yóu 太 tài 真 zhēn 观 guān - - 萨 sà 都 dōu 剌 lá
东 dōng 风 fēng 恼 nǎo 人 rén 如 rú 著 zhe 酒 jiǔ , , 晓 xiǎo 莺 yīng 啼 tí 断 duàn 门 mén 前 qián 柳 liǔ 。 。
青 qīng 山 shān 忽 hū 然 rán 契 qì 我 wǒ 怀 huái , , 飞 fēi 上 shàng 玄 xuán 都 dōu 弄 nòng 星 xīng 斗 dǒu 。 。
绿 lǜ 云 yún 弄 nòng 雨 yǔ 小 xiǎo 立 lì 久 jiǔ , , 几 jǐ 片 piàn 落 luò 花 huā 春 chūn 在 zài 手 shǒu 。 。
辽 liáo 东 dōng 白 bái 鹤 hè 胡 hú 不 bù 归 guī , , 松 sōng 下 xià 丹 dān 铅 qiān 老 lǎo 霜 shuāng 臼 jiù 。 。
春游太真观。元代。萨都剌。东风恼人如著酒,晓莺啼断门前柳。 青山忽然契我怀,飞上玄都弄星斗。 绿云弄雨小立久,几片落花春在手。 辽东白鹤胡不归,松下丹铅老霜臼。