华 huá 岳 yuè 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 宋 sòng 琬 wǎn
遥 yáo 遥 yáo 青 qīng 黛 dài 削 xuē 芙 fú 蓉 róng , , 此 cǐ 日 rì 登 dēng 临 lín 落 luò 雁 yàn 峰 fēng 。 。
霄 xiāo 汉 hàn 何 hé 人 rén 骑 qí 白 bái 鹿 lù , , 天 tiān 门 mén 有 yǒu 路 lù 跨 kuà 苍 cāng 龙 lóng 。 。
流 liú 沙 shā 弱 ruò 水 shuǐ 真 zhēn 杯 bēi 勺 sháo , , 太 tài 白 bái 终 zhōng 南 nán 尽 jǐn 附 fù 庸 yōng 。 。
却 què 忆 yì 巨 jù 灵 líng 开 kāi 辟 pì 日 rì , , 神 shén 功 gōng 橐 tuó 籥 yuè 费 fèi 陶 táo 熔 róng 。 。
华岳二首 其一。清代。宋琬。遥遥青黛削芙蓉,此日登临落雁峰。 霄汉何人骑白鹿,天门有路跨苍龙。 流沙弱水真杯勺,太白终南尽附庸。 却忆巨灵开辟日,神功橐籥费陶熔。